CHÂN HÔI THỐI, LỞ LOÉT, CHẢY MÁU MỦ VÌ VIÊM MAO MẠCH HOẠI TỬ
Chú Lịch bảo: “Có lần con tôi bảo chân bố loét nhiều lắm, mùi hôi thối, sợ lắm. Nhưng mình vẫn phải lạc quan, cách này không được thì phải tìm cách khác, chứ bỏ cuộc là mình tự đầu hàng rồi”. Chú Nguyễn Văn Lịch (sinh sống ở Đông Anh, Hà Nội) mắc viêm mao mạch hoại tử nhắn nhủ với tất cả mọi người: “Lạc quan sẽ chiến thắng bệnh tật”.
ĐÃ TỪNG ĐAU NHỨC NHỐI, LỞ LOÉT, HÔI THỐI
Chú Lịch chia sẻ khi thấy chân có nhiều nốt xuất huyết mãi không khỏi, chú đã từng đi khám ở bệnh viện Đa khoa Đông Anh, họ bảo viêm da cơ địa, nhưng dùng thuốc mãi không hết. Rồi chú có đi khám lại ở Bệnh viện Bạch Mai, họ giới thiệu sang Bệnh viện Da liễu Trung ương thì được chẩn đoán viêm mao mạch hoại tử. Chú cũng hỏi các Phó Giáo sư, Tiến sĩ là bệnh này có chữa khỏi được không, họ đều nói là chỉ đỡ chứ không thể khỏi được hẳn.
Chú bảo một thời gian dài chú cứ ra viện, vào viện liên tục. Xuất huyết dưới da thì ngày càng dày hơn, màu thâm đen, đau nhức khó chịu. Dùng thuốc Tây thì cứ “đầu tháng chữa, giữa tháng đỡ, cuối tháng lại tái lại”. Tốn kém không biết bao nhiêu tiền của mà chân vẫn đau nhức, đi lại khó khăn.
Một thời gian sau, bác sĩ ở viện có tư vấn cho chú phương pháp phẫu thuật. Nhưng được khoảng mươi tháng, vết thương cũ chưa lành thì những nốt xuất huyết mới lại bị. Chú kể đau nhức đứng ngồi không yên, các vết lở loét sâu, mọc mủ, chảy dịch vàng, mùi hôi lắm. Mỗi lần vệ sinh vết thương chú phải nhờ các con rửa hộ để sát khuẩn, cắn răng chịu đựng những cơn đau thấu vào tận xương.
Viêm mao mạch hoại tử khiến chú không thể xỏ vừa ống quần dài. Vì lở loét rất nhiều quanh bàn chân, cổ chân. Chú bảo càng vào phòng kín có điều hòa càng đau, đau nhức đau nhối. Lo lắng, sợ hãi vì bệnh tật là thế nhưng chú vẫn luôn lạc quan, tin rằng mình gặp đúng thầy đúng thuốc nhất định sẽ khỏi. Chú không bỏ cuộc, không buồn bã, ngay cả khi ai cũng khẳng định chắc nịch rằng chân chú phải tháo bỏ khớp đi, cắt cụt chi đi mới sống được.
CHẾT ĐI SỐNG LẠI VÌ GẶP ĐÚNG THUỐC
Chú bảo biết đến Khang Mạch Linh rất tình cờ. Chú cũng chưa tin tưởng đâu, nhưng mà đường cùng không còn cách nào khác nên “cứ phải thử mới biết được, dùng thử 1 liệu trình nếu đỡ thì dùng tiếp mà không đỡ thì mình ngưng”. Thế là chú uống theo chỉ dẫn được 7 ngày thì thấy chân đau hơn rất nhiều, đau không thể nào chịu nổi. Chú vừa liên lạc với dược sĩ thì biết rằng đau nghĩa là thuốc đang phát huy tác dụng, vừa nhủ lòng cố gắng uống nốt mấy hộp còn lại cho đỡ xót tiền. Nhưng quá bất ngờ, chỉ 2 tuần sau, miệng các vết thương bắt đầu khô lại, se vào. Chú cũng bớt đau nhức hẳn.
Khi uống Khang Mạch Linh chú vẫn kết hợp thăm khám, làm xét nghiệm máu, không thấy gì bất thường, ngược lại còn ăn uống tốt hơn nữa. Mặc dù vậy chú vẫn cố gắng kiêng các thực phẩm không tốt cho viêm mao mạch hoại tử như: Cá biển, tôm, mực, hải sản….
Hiện giờ chân chú Lịch chỉ còn lại các mảng sẹo thâm, hoàn toàn không đau nhức. Từ bệnh nhân có nguy cơ cắt cụt chi vì lở loét, hoại tử, chú đã đi lại khỏe mạnh, thậm chí còn có thể lội ruộng cấy phăng phăng.
Chú Lịch không ngớt lời cám ơn Khang Mạch Linh đã giúp chú giành lại đôi chân khỏe.