TÔI TƯỞNG CHẾT VÌ ĐAU ĐỚN, LỞ LOÉT CHÂN, CHẢY MÁU MỦ CẢ NĂM TRỜI
Cô Nguyễn Thị Dung ở xóm Nam Sơn, Xã Cổ Lũng, Huyện Phú Lương, Thái Nguyên bị viêm mao mạch hoại tử nhiều năm liền. Gia đình cũng dốc lòng chạy chữa, đưa cô đi khắp các viện lớn để thăm khám và chạy chữa nhưng chân không lành mà còn sưng phù, viêm loét nặng, chảy máu mủ rất đau đớn.
Cô chia sẻ đã nhiều lần tưởng đau đến chết, chỉ ước mong có đôi chân lành lặn như mọi người mà không được. Đau đớn đến mức không thể làm gì được.
LỞ LOÉT, CHẢY MỦ LẪN MÁU VÌ VIÊM MAO MẠCH HOẠI TỬ
Cô Dung chia sẻ về bệnh tình của mình: “Tôi bị viêm mao mạch hoại tử nhiều năm nay rồi. Khi mới bị bệnh, tôi không nghĩ sẽ có ngày trầm trọng đến mức đi lại khó khăn như vậy. Mới đầu chỉ là vài nốt xuất huyết nhỏ, không đau, sau chuyển sang màu nâu thẫm và bắt đầu nhức. Tôi có ra viện lớn khám, bác sĩ bảo bị viêm mao mạch hoại tử. Tôi cứ đinh ninh đây là bệnh không nghiêm trọng vì tôi vẫn đi lại, làm việc nhanh nhẹn bình thường. Thậm chí, lúc ấy tôi còn chủ quan cho rằng uống vài ba bữa thuốc là hết chứ chắc không sao đâu. Không thể ngờ rằng tôi phải uống thuốc Tây suốt mấy năm ròng rã mà các triệu chứng không giảm, lại còn tăng lên nhiều nữa, càng ngày đau.
Chân tôi chuyển sang giai đoạn phù nề, có ấn cũng không thấy lõm xuống nữa. Da chân hình thành các đốm đồi mồi, khô rồi nứt nẻ, chảy máu mủ. Đợt bệnh nặng, vết loét lõm sâu còn nhìn thấy rõ phần thịt trắng ở bên trong. Tôi cảm thấy vô cùng đau đớn, chân cứ dấm dứt như có con gì đục bên trong. Tôi phải dùng kháng sinh liên tục trong thời gian dài. Có khi đau quá không chịu được phải uống thuốc giảm đau liên tục. Tôi ăn không ngon, ngủ không yên vì bệnh tật giày vò.
Chân của cô Dung trước khi sử dụng Khang Mạch Linh
Những mảng xuất huyết của tôi mọc dày ở vùng mắt cá chân. Đã mấy năm rồi mùa đông tôi không thể đi bít tất vì tất chật sẽ cứa vào vết thương, đau hơn, nhức hơn. Chân tôi đỏ ửng vì lạnh và cảm giác đau như cắt da cắt thịt. Tôi phải chuyển sang mặc quần ống rộng, và cắt ngắn bớt đi dăm mười phân so với bình thường để tránh chạm vào vết thương.
Nhiều người hay hỏi tôi có bôi gì vào vết hoại tử không mà chân cứ loét dày lên thế!. Tôi không ngâm chân, cũng không bôi bất cứ thuốc gì. Bác sĩ cũng bảo đây là bệnh về hệ miễn dịch, chứ không phải căn bệnh ngoài da, có bôi cũng không đỡ, chỉ nên sát khuẩn hàng ngày, hạn chế các nguy cơ gây nhiễm trùng. Tôi cũng làm theo mà không thấy cải thiện, chân vẫn đau, đỏ, sưng và các vết loét vẫn chảy dịch mỗi ngày. Tôi không thể đi lại bình thường như trước kia được nữa.
“VẾT LOÉT KHÔ LẠI, KÍN MIỆNG, HẾT CHẢY DỊCH NHỜ KHANG MẠCH LINH”
Thấy tôi dùng thuốc Tây không đỡ, họ hàng, làng xóm hay rỉ tai bảo chuyển sang Đông y xem sao chứ để lâu khéo phải cắt cụt chi. Tôi được giới thiệu cho sản phẩm Khang Mạch Linh, thành phần hoàn toàn từ thảo dược Đông y. Tôi cũng bán tín bán nghi nên tìm gõ trên mạng, biết được số điện thoại, địa chỉ của công ty mới thấy yên tâm hơn. Tôi nghe tư vấn, dược sĩ dặn dò uống ngày 2 lần, mỗi lần 3-4 viên, kết hợp không ăn các loại thịt chó, thịt bò, hải sản, đồ ăn gây dị ứng. Trước kia tôi không biết nên tuần ăn mấy bữa thịt bò, tôm, cá, tôi chẳng kiêng cái gì thành ra lở loét càng tệ.
Uống được 2 hộp đầu tiên, tôi phải gọi điện lại ngay cho dược sĩ vì thấy chân có vẻ đau hơn. Hóa ra máu huyết đang thông mạch nên chỉ sau vài ngày tôi thấy hết đau. Kiên trì uống hết 5 hộp thấy chân bớt nhức hơn, hết 10 hộp thấy các vết hoại tử khô lại, 15 hộp thì chân tôi chỉ còn lại vết sẹo, hoàn toàn không có bất cứ vết thương lở loét nào nữa. Tôi có thể đi bộ hàng km, đạp xe đi chợ mà không thấy đau, nhức gì nữa.
Chân của cô Dung sau liệu trình dùng Khang Mạch Linh
Tôi thực sự rất biết ơn Khang Mạch Linh. Nếu biết đến Khang Mạch Linh sớm hơn thì tôi đã không phải tốn kém tiền bạc, công sức và chịu nhiều đau đớn như vậy. Cám ơn Khang Mạch Linh rất nhiều”.